Hôn như vậy, không giống với Trì Nguyên Dã trước kia một chút nào.
Trì Nguyên Dã của ngày trước luôn có bộ dạng mình là duy nhất, bá đạo ngang ngược, hầu như không bao giờ suy nghĩ đến cảm nhận của Điềm Tâm.
Nhưng Trì Nguyên Dã của bây giờ… tuy vẫn còn ra oai hùng hổ, nhưng mà, Điềm Tâm có thể cảm nhận được cậu đang dần thay đổi.
Trì Nguyên Dã đang để ý đến tâm trạng của cô.
Nụ hôn không mang theo bất kỳ cảm giác chiếm đoạt nào, nhẹ nhàng êm ái xẹt qua khoé miệng Điềm Tâm, Trì Nguyên Dã hài lòng buông cô ra, liếm liếm môi, "Thật ngọt."
Không biết hai chữ mập mờ ấy là đang muốn nói nụ hôn ngọt ngào, hay là khen cây kẹo bông kia ngọt.
"Con nhóc tiểu học, có muốn chơi cái đó không?" Trì Nguyên Dã chỉ tay về phía tàu lượn siêu tốc cách đó không xa.
Ở phía bên đó đang truyền tới mấy tiếng thét đầy kích thích của các du khách.
Điềm Tâm vô thức sợ hãi, vội vàng rũ mi xuống.
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください