"Ui, Trường Sinh của cha đâu rồi, cho cha ôm cái nào."
Phong Cẩn chờ Ngụy Tĩnh Nhàn cho bé con bú sữa xong mới vươn tay qua bế bé, khuôn mặt ông bố trẻ đầy vẻ từ ái.
"Ui chà, mới có nửa ngày không gặp mà Trường Sinh nhà ta lại xinh hơn rồi này."
Phong Cẩn khen con gái ào ào không dứt.
Trường Sinh cũng rất thích mùi hương thanh mát trên người cha, vô thức mà bám cha vô cùng. Bé mở to đôi mắt sáng ngời, hai cha con nhìn nhau, Trường Sinh thi thoảng còn phát ra mấy tiếng bi bô, cười toét miệng khoe lợi.
Ngụy Tĩnh Nhàn nhìn chồng và con "nói chuyện" với nhau mà mím môi cười khẽ, hạnh phúc ngập tràn trong đôi mắt đẹp của cô.
Chơi được một lúc, Trường Sinh bắt đầu buồn ngủ, Phong Cẩn bèn đặt bé lên giường rồi rút một quyển sách từ trong tay áo ra.
Nghe nói để trẻ con nghe đọc sách sớm sau này sẽ thông minh hơn, biết nói sớm hơn trẻ con cùng tuổi.
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください