Lương Thần vừa dặn người giúp việc thay mới đệm chăn trên giường. Tấm chăn được làm bằng tơ tằm thượng hạng, mềm mại như mây nhưng Cảnh Hảo Hảo lại thấy toàn thân khó chịu như rơi vào địa ngục.
Anh áp lên cô, dáng người không vạm vỡ nhưng lại nặng trịch khiến không khí trong lồng ngực cô như bị ép hết ra ngoài. Cơ thể cô lúc này cứng ngắc như một con cá chết, nằm thẳng đờ không nhúc nhích như phạm nhân đang đợi bị tử hình.
Anh không làm gì khác, chỉ chậm rãi xoay mặt cô lại đối diện mình, nhìn thẳng vào mắt cô, từ từ cúi xuống muốn hôn lên môi cô.
Khi môi anh cách cô một đoạn, đáy lòng cô kháng cự quyết liệt, cô muốn vùng vẫy nhưng lại bì anh đè chặt cứng, toàn thân không có chút sức lực nào. Cuối cùng, cô quyết định nhắm nghiền mắt lại, tự nhủ với bản thân, mắt không thấy tâm không phiền.
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください