webnovel

Em Là Cả Nhân Gian Của Anh

Vì sự bất cẩn của những kẻ mà Kiều Ôn Noãn thuê, Cảnh Hảo Hảo bị đưa nhầm vào phòng của Lương Thần tại khách sạn Tứ Quý và bị mất đi sự trong trắng. Để bảo vệ Thẩm Lương Niên và tình yêu suốt 10 năm của mình, Cảnh Hảo Hảo buộc phải nhẫn nhịn ở bên cạnh Lương Thần mà không hay biết về mối quan hệ vụng trộm suốt 2 năm của Thẩm Lương Niên và Kiều Ôn Noãn. Mặc dù cố chấp không chịu thừa nhận nhưng Lương Thần không thể ngờ được càng ngày anh càng yêu Cảnh Hảo Hảo nhiều tới mức không thể sống thiếu cô, bỏ qua tất cả sự ngạo mạn, lạnh lùng vốn có mà quan tâm, yêu thương cô. Trong khi đó, Cảnh Hảo Hảo vẫn một lòng hướng về Thẩm Lương Niên và ngày đêm nghĩ cách thoát khỏi sự ràng buộc của Lương Thần. Cho tới khi sự thật về mối quan hệ của Thẩm Lương Niên và Kiều Ôn Noãn tình cờ bị phát giác, thế giới vốn chỉ xoay quanh một người đàn ông gắn bó suốt quãng đời nghèo khó của Cảnh Hảo Hảo bị vỡ vụn. Kiều Ôn Noãn mất đi sự nghiệp nhưng vẫn tiếp tục đeo bám Thẩm Lương Niên trong khi anh phát hiện mình bị ung thư dạ dày và không nói cho ai biết. Trải qua bao biến cố, Cảnh Hảo Hảo không ngờ rằng tình cảm dành cho Lương Thần cũng bắt đầu len lỏi trong cô. Tuy vậy, hết lần này tới lần khác, hạnh phúc tưởng đã chạm tới lại tuột mất, Cảnh Hảo Hảo biến mất trước đám cưới ba ngày. Lương Thần tuyên bố, nếu không phải là Cảnh Hảo Hảo thì sẽ không cưới bất kỳ ai khác và âm thầm tìm kiếm, chờ đợi cô. Những âm mưu, những toan tính, sự trắc trở, sự đau đớn, trả giá… chuyện tình của Lương Thần – Cảnh Hảo Hảo – Thẩm Lương Niên và Kiều Ôn Noãn rồi sẽ ra sao? Mời quý độc giả theo dõi những phần tiếp theo của “Nhân gian của anh là em”.

Ye Fei Ye · 都市
レビュー数が足りません
817 Chs

Chương 701: Gặp lại (3)

編集者: Nguyetmai

Viết xong, Lương Thần bỗng cảm thấy không muốn nán lại nơi này thêm giây phút nào nữa.

Dù là khi cô bỏ ngoài tai lời cầu xin của anh, cầm tấm vé máy bay mà Lương Viễn đưa rồi bay ra nước ngoài, mỗi lần nỗi nhớ cô quay quắt ùa về, chỉ cần đến nơi này, lòng anh sẽ cảm thấy khuây khỏa đi phần nào.

Thế nhưng giờ đây, khi anh nhớ cô như điên dại, đến nơi này rồi, anh chỉ cảm thấy lòng mình đau như dao cắt.

Lương Thần mặc áo khoác chỉnh tề, đi một mạch ra khỏi nhà kính, khóa kín cửa. Anh đứng bên vệ đường, vì không muốn lái xe về nhà, anh cứ thế lang thang trên đường lớn.

***

Thời tiết hôm nay không tốt lắm, mới chạng vạng mà tuyết đã rơi lả tả.

Cảnh Hảo Hảo vừa chậm rãi rảo bước vừa chăm chú nhìn dòng người qua đường đang vội vã về nhà hoặc tránh tuyết.

***

ロックされた章

webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください