webnovel

Em Là Cả Nhân Gian Của Anh

Vì sự bất cẩn của những kẻ mà Kiều Ôn Noãn thuê, Cảnh Hảo Hảo bị đưa nhầm vào phòng của Lương Thần tại khách sạn Tứ Quý và bị mất đi sự trong trắng. Để bảo vệ Thẩm Lương Niên và tình yêu suốt 10 năm của mình, Cảnh Hảo Hảo buộc phải nhẫn nhịn ở bên cạnh Lương Thần mà không hay biết về mối quan hệ vụng trộm suốt 2 năm của Thẩm Lương Niên và Kiều Ôn Noãn. Mặc dù cố chấp không chịu thừa nhận nhưng Lương Thần không thể ngờ được càng ngày anh càng yêu Cảnh Hảo Hảo nhiều tới mức không thể sống thiếu cô, bỏ qua tất cả sự ngạo mạn, lạnh lùng vốn có mà quan tâm, yêu thương cô. Trong khi đó, Cảnh Hảo Hảo vẫn một lòng hướng về Thẩm Lương Niên và ngày đêm nghĩ cách thoát khỏi sự ràng buộc của Lương Thần. Cho tới khi sự thật về mối quan hệ của Thẩm Lương Niên và Kiều Ôn Noãn tình cờ bị phát giác, thế giới vốn chỉ xoay quanh một người đàn ông gắn bó suốt quãng đời nghèo khó của Cảnh Hảo Hảo bị vỡ vụn. Kiều Ôn Noãn mất đi sự nghiệp nhưng vẫn tiếp tục đeo bám Thẩm Lương Niên trong khi anh phát hiện mình bị ung thư dạ dày và không nói cho ai biết. Trải qua bao biến cố, Cảnh Hảo Hảo không ngờ rằng tình cảm dành cho Lương Thần cũng bắt đầu len lỏi trong cô. Tuy vậy, hết lần này tới lần khác, hạnh phúc tưởng đã chạm tới lại tuột mất, Cảnh Hảo Hảo biến mất trước đám cưới ba ngày. Lương Thần tuyên bố, nếu không phải là Cảnh Hảo Hảo thì sẽ không cưới bất kỳ ai khác và âm thầm tìm kiếm, chờ đợi cô. Những âm mưu, những toan tính, sự trắc trở, sự đau đớn, trả giá… chuyện tình của Lương Thần – Cảnh Hảo Hảo – Thẩm Lương Niên và Kiều Ôn Noãn rồi sẽ ra sao? Mời quý độc giả theo dõi những phần tiếp theo của “Nhân gian của anh là em”.

Ye Fei Ye · 都市
レビュー数が足りません
817 Chs

Chương 690: Tiếc nuối (2)

編集者: Nguyetmai

Anh chỉ biết rằng, mình đã ngồi lặng người trên ghế lái thật lâu, sau đó mới mơ màng bừng tỉnh. Không ngờ, anh đã bộc phát tất cả nỗi căm phẫn vẫn luôn bị đè nén từ tận đáy lòng như thế.

Thoạt nhìn, tình yêu giữa anh và Cảnh Hảo Hảo thuận lợi như nước chảy thành sông, nhưng trong tâm khảm, anh chưa từng có ngày nào yên ổn.

Từ khi biết mình đã yêu cô, đây là lần đầu tiên anh cứng rắn với cô như thế. Anh thật sự rất muốn biết, rốt cuộc, cô đã bao giờ thật lòng yêu anh hay không.

Lương Thần tựa vào lưng ghế, chậm rãi nhắm mắt lại, khóe mắt cay xè. Một lúc lâu sau, anh mới nhẹ nhàng lau khóe mắt, gọi điện thoại cho trợ lý, bảo anh ta dừng việc trang trí Mãi Mãi Tám Giờ Rưỡi lại.

Lời cầu hôn đêm nay… không còn nữa.

Cúp điện thoại, anh thở hắt ra, sau đó chậm rãi khởi động xe, đạp chân ga, rời khỏi nơi này.

***

ロックされた章

webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください