webnovel

Cuộc tương ngộ sai lầm

“Đưa chân đây… để tôi chữa cho… Cô gái vâng lời …” “Đừng... đau quá.” Nhìn vết thương trên đùi cô đang chảy máu, người đàn ông hôn lên môi cô và dỗ dành: “Đừng tùy hứng, ngoan ngoãn bôi thuốc nhé!“ …… Trì Vi chưa bao giờ nghĩ tới bản thân giàu sang, xinh đẹp, đứng ở đỉnh cao như vậy một ngày nào đó sẽ bị người ta từ hôn đến ba lần, trở thành người phụ nữ trung tâm của sự cười nhạo và châm biếm. Trong cơn nóng giận, cô đã đi ngủ cùng một người đàn ông có khuôn mặt điển trai trắng trẻo ấy. Body 6 múi, cùng với cuộc sống tốt. Thật tiếc rằng anh ta là một kẻ bị bệnh, có thể chết đi bất cứ lúc nào! Vì thế hàng đêm cô đều thì thầm vào tai người đàn ông: “Không được phép chết, nhất định phải đi cùng ta, biết không.” Người người đều nói gã đàn ông ấy không thật lòng thật dạ, Trì Vi cũng đã từng nghĩ như vậy. Cho đến một ngày trong nhà xảy ra chuyện, cô đã bị lừa dối và bắt nạt. Trong thời khắc ấy, nàng cùng Bạch đã mạnh mẽ như một vị vua. Bạch che chở cho cô ấy , hắn đem cô nâng niu trong lòng bàn tay, một lần nữa nói lời cuối cùng: “Bảo bối của ta, nàng là một Nữ hoàng. Một ngày là Nữ hoàng, cả đời là Nữ hoàng!”

Khanh Điểm Giang Sơn · 都市
レビュー数が足りません
1314 Chs

Chương 313: Anh cõng cô đi ra khỏi vực sâu đáng sợ, một lần nữa đưa cô về nhân gian

編集者: Waveliterature Vietnam

Đối mặt với tình huống này, cơ thể Bạc Dạ Bạch khẽ cứng đờ, hiếm khi có lúc không biết phải làm sao.

Chỉ sau chốc lát, anh thử giơ tay lên nhẹ nhàng đặt lên cô lưng, từng chút từng chút vỗ về: "Không sao, tôi ở đây. Đừng sợ..."

Từ năm mười ba tuổi, vào đêm Bạch Thanh Thu qua đời Trì Vi rất ít khi khóc thành tiếng.

Cho dù khóc cũng chỉ một mình lặng lẽ liếm vết thương.

Kể cả ở trước mặt Nguyễn Nguyễn và Cung Tinh Tầm, lo lắng chị em ốt sẽ lo lắng cho mình, nên cô cũng cố hết sức kìm nén!

Hôm nay, ở trong lồng ngực Bạc Dạ Bạch, cảm xúc khó chịu lập tức như được mở chốt tự động.

Hơn mấy phút sau, Trì Vi chôn ở cổ Bạc Dạ Bạch, nghiêng đầu gác lên vai anh, mặc cho nước mắt từng chút rơi xuống.

Dần dần thấm ướt một mảng quần áo.

Bạc Dạ Bạch biết cô cần phát tiết, nên cũng không mở miệng ngăn cản.

Nhưng trong lúc cô khóc đồng thời còn không ngừng gọi "Thầy", từng chữ lưu luyến tận xương.

ロックされた章

webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください