Bên tai nghe thấy từng câu nói của Bạch lão gia tử, Bạch Tư Khiêm cũng không thể nào chịu được nữa, một tay chỉ thẳng vào Bạch lão gia tử:
"Lão già ông nên chết sớm đi! Ông chết đi, nhà họ Bạch chính là của tôi, cái lão già mãi không chịu chết..."
Ai cũng không hề nghĩ tới, Bạch Tư Khiêm trước nay luôn ôn hòa, hiếu thuận, lương thiện lại giống như phát điên, làm lòng người ta run sợ.
Sắc mặt Bạch lão gia tử trầm xuống, có một chút tức giận, nhưng lúc này cũng không thèm để ý.
Nhưng mà có thể nhìn ra được một mặt xấu xí của Bạch Tư Khiêm, khi nói những lời này anh ta cũng không phải chỉ thuận miệng nói, mà là xuất phát từ nội tâm!
Không chỉ như thế, cằm anh ta banh chặt, hiện lên một chút gân xanh:
"Cái con điếm Trì Vi này, được tôi chạm vào chính là vinh hạnh của cô ta! Cô ta chính là dâm phụ, dưới váy có vô số người, dựa vào cái gì mà từ chối tôi? Xem tôi có giết chết cô ta không?"
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください