webnovel

Chiếm Hữu Tuyệt Đối

作者: GuMiHuu96
都市
連載中 · 55.2K ビュー
  • 37 章
    コンテンツ
  • レビュー結果
  • NO.200+
    応援
概要

Editor + Beta: Bạch Lộc Thời, Phương Huyền Lâm Bảo Bảo luôn luôn bất hoà với Đàm đại thiếu gia. Dưới góc nhìn của cô, kể cả có tận thế đến đi nữa bọn họ cũng không bao giờ đi chung một đường với nhau. Ai biết được có một ngày Đàm đại thiếu gia lại đột nhiên bị điên, chạy tới tỏ tình với cô. Lâm Bảo Bảo choáng váng. * Lâm Bảo Bảo " Xin lỗi, tôi không thích người nhỏ hơn tuổi." Đàm Mặc "Yên tâm, tuổi của anh hơn em." Lâm Bảo Bảo ngạc nhiên "Chẳng lẽ không phải anh nhỏ hơn tôi một tuổi à?" "Tâm lý của anh trưởng thành hơn em." Lâm Bảo Bảo "..." Ta X, cái loại đàn ông này cô mà thích thì cô có vấn đề. * Em là tồn tại đặc biệt ở thế giới này, yêu em bằng tất cả thời gian của anh. Nhân vật chính: Đàm Mặc, Lâm Bảo Bảo /Nam chính trùng sinh. Vai phụ: Lâu Linh, Lâu Điện Tình trang: Convert: Hoàn Thành Edit: Đang ra Hoan nghênh mọi người nhảy hố, bộ này là câu chuyện về bạn thân của Lâu Linh, và không có mạt thế đâu ạ (chỉ có xíu xìu xiu ở ngoại truyện thui )

タグ
1 タグ
Chapter 1Chương 1: Đàm đại thiếu gia

Chương 1 : Đàm đại thiếu gia

Editor : Phương Huyền, Bạch Lộc Thời

Đã vào giữa tháng chín, nhưng cái nắng gắt cuối thu vẫn vô cùng nóng, bao phủ toàn bộ thành phố biển này.

Sáng sớm, Lâm Bảo Bảo liền bị ác mộng làm tỉnh lại.

Cô ghé vào chậu nước rửa mặt phía trước dùng nước lạnh hất lên khuôn mặt, phát hiện mí mắt nháy dồn dập.

Tục ngữ từng nói, mắt trái nhảy tài, mắt phải nhảy tai, còn cô hai mắt đều nháy dồn dập, liệu chuyện gì sẽ xảy ra đây?

Lâm Bảo Bảo cảm thấy rằng hôm nay sẽ có điều chẳng lành xảy ra, không biết liệu điềm báo trước này có chính xác hay không, cô giờ cũng không thể biết, khi ra đến cửa, điện thoại di động của cô đột nhiên vang lên.

Lâm Bảo Bảo mở to mắt nhìn dãy số trên điện thoại, mặc dù không có để tên hay bất kì kí hiệu nào, tưởng rằng đây chỉ là một dãy số lạ. Nhưng cô trong vô thức đã nhớ kĩ dãy số này, biết chủ nhân của nó là ai.

Trước khi phản ứng lại, cô đã đưa tay ấn nút tắt.

Sau khi tắt máy, Lâm Bảo Bảo trừng mắt nhìn điện thoại, khuôn mặt biểu hiện sự sợ hãi.

Lâu Linh ngồi đối diện cô ăn điểm tâm mặt mờ mịt nhìn Lâm Bảo Bảo, cảm thấy khuôn mặt đáng yêu như em bé của bạn thân mình có thể nói là dữ tợn, rất đáng sợ , "Nhị Bảo cậu sao thế?"

Lâm Bảo Bảo rất nhanh liền lấy lại tinh thần nở một nụ cười, "không có gì, vừa rồi mí mắt nháy dồn dập, mình có một loại dự cảm không tốt."

Lâu Linh kêu lên một tiếng, thuận miệng nói: "đó chẳng qua là một hiện tượng sinh lý mà thôi, đừng tự mình dọa mình. Nhanh ăn đi, sắp đến giờ vào lớp rồi."

Lâm Bảo Bảo được Lâu Linh an ủi, cũng cảm thấy chắc là chính mình tự dọa bản thân, nhanh ăn xong bữa sáng, hai người vội vàng rời khỏi nhà ăn của trường lao vào lớp học cùng lúc với tiếng chuông báo vào tiết.

Lâm Bảo Bảo là sinh viên năm ba trường đại học Nam Thành.

Cô là người ngoại tỉnh, trước kia liều một phen mà giấu diếm người nhà tự mình điền nguyện vọng vào đại học Nam Thành. Sau khi trúng tuyển lại một thân một mình đến trường báo danh. Không nghĩ tới sẽ gặp được vài người bạn thân, cuộc sống của cô cũng vì thế mà sinh ra nhiều thay đổi lớn. Dự định sau khi tốt nghiệp sẽ ở lại Nam Thành phát triển.

Đương nhiên, quyết định này còn vì tâm tư của chính bản thân cô, muốn ở lại Nam Thành vì nam thần của mình.

Ánh nắng sáng rực rỡ, trong phòng học mở điều hoà , Lâm Bảo Bảo tối hôm qua ngủ không ngon, không những vậy thầy giáo giảng bài giống như bài hát ru con vậy, cuối cùng cản không nổi lời mời gọi của thần ngủ.

Đến khi Lâm Bảo Bảo bị người đánh thức, cả người như trong mộng , ngây ngốc nhìn chàng trai đang ôm mặt bàn nhìn cô. Cô giật mình phát hiện đây là chỗ ngồi của Tịch Mộ Phong.

"... Lâm Nhị Bảo, tỉnh chưa?" Mộ Phong bóp khuôn mặt như em bé của cô hỏi.

Lâm Bảo Bảo dùng sức lau mặt, nhìn xung quanh một chút, phát hiện còn đang trong phòng học, mọi người đều đi lại không có gì khác biệt lắm, chỉ còn lại người bạn thân Lâu Linh đang đọc sách.

Lâu Linh thầy cô đang nhìn mình, đưa cho Lâm Bảo Bảo một tờ khăn ướt lau mặt, cười nói: "Nhị Bảo, tan học rồi."

Lâm Bảo Bảo "a" một tiếng, nhịn không được lại ngáp một cái, lười biếng hỏi: "Đàn anh, có chuyện gì?"

Tịch Mộ Phong gõ gõ mặt bàn, cũng không có chuyện gì, muốn nhắc lại chuyện kết giao bạn bè với trường khác mà anh đã nhắc đến tuần trước. Không thể thiếu được người quan trọng là Lâm Bảo Bảo nên đặc biệt tới nhắc lại một tiếng.

Lâm Bảo Bảo tỉnh táo lại cuối cùng cũng nhớ tới việc này, kinh ngạc hỏi: "Đàn anh, việc này không phải không ổn sao? Các bạn nữ xinh đẹp trường chúng ta đều là hoa đã có chủ, anh nên mau chóng từ chối bên kia đi."

Mộ Phong dở khóc dở cười nói "bên kia cứ kiên trì, em cũng biết bên kia đều là bạn bè thân thiết của anh, bạn bè đã nhờ vả, anh cũng không nỡ cự tuyệt."

"Vậy nên đàn anh đây là không có cách nào cự tuyệt, không thể làm gì khác hơn là hi sinh những bạn nữ xinh đẹp?" Lâm Bảo Bảo tiếp lời.

Tịch Mộ Phong dở khóc dở cười, lặng lẽ liếc mắt nhìn Lâu Linh đang yên tĩnh ngồi đọc sách bên cạnh, trong miệng nói: "nào có hi sinh gì, anh em của anh đối với việc này đặc biệt mong chờ. Em và Lâu Linh có thể thừa cơ đi chơi vào cuối tuần này, coi như đi ngắm phong cảnh có được không?"

Lâm Bảo Bảo nhìn không thấy đôi mắt ti hí của hắn ta, rõ ràng vì bạn thân của nàng mà đến, mà hắn lại có thể nói ra những lời chính nghĩa đến như vậy.

Lâm Bảo Bảo suy nghĩ một chút, cuối cùng không có cự tuyệt, nói: "nếu hôm đó rảnh, bọn em sẽ đi."

Mộ Phong hết sức cao hứng nói lần nữa: "các em nhất định phải tới a, người đến là được rồi, những thứ khác chúng ta đã có học trưởng, học tỷ chuẩn bị tốt. Còn nữa, nếu như có thể gọi thêm một số người tới sẽ tốt hơn, nhiều người càng náo nhiệt, coi như kết giao bằng hữu."

Lâm Bảo Bảo bĩu môi nói: "đàn anh, các anh đều sắp phải tốt nghiệp rồi, nếu vừa ý một người chẳng phải là chậm trễ việc học sao hay sao?"

Tịch Mộ Phong buông tay, "Em cũng nói đó, phải nhìn vừa ý mới được, không vừa ý thì tất cả đều không có gì."

Sau khi căn dặn thêm một số điều, lại nhìn sang chỗ của Lâu Linh thì Mộ Phong mới rời đi.

Vào giữa trưa hôm đó, mặt trời bên ngoài chói chang, mặt đất nóng hầm hập

Kết thúc tiết học cuối cùng, toàn bộ sân trường đều náo nhiệt lên.

Sau khi Mộ Phong rời đi, Lâm Bảo Bảo và Lâu Linh cũng thu dọn đồ đạc đi ra phòng học.

"Cậu nhớ đánh thức mình." Lâm Bảo Bảo một bên cất sách trong ngực, một bên ngáp và nói với Hòa Lâu Linh.

Lâu Linh cười cười, quan tâm nói: "vừa rồi nhìn cậu ngủ ngon như vậy, có chút không đành lòng đánh thức." Sau đó lại lo lắng hỏi cô, "tối hôm qua ngủ không ngon sao?"

Cách đây không lâu, bà ngoại của Lâm Bảo Bảo sinh bệnh, cô xin phép nghỉ trở về, mới từ nhà bà ngoại trở về lại không ngừng lo việc của hội học sinh, Lâu Linh lo lắng cơ thể cô mệt mỏi suy sụp, hiếm khi thấy cô ngủ gục trên lớp học, tất nhiên không đành lòng đánh thức Lâm Bảo Bảo, thậm chí giúp cô để cho cô ngủ thêm một lúc nữa.

Lâm Bảo Bảo nhớ tới ác mộng sáng nay làm tỉnh giấc, tâm tình không thể nào thoải mái được, "mình bị tỉnh vì ác mộng nên ngủ không ngon."

Tiếp đó không thèm nghĩ đến những chuyện kia nữa, cùng Lâu Linh thương lượng một chút buổi trưa không có lớp có muốn ăn cơm trưa ở bên ngoài trường hay không, thuận tiện đi dạo phố luôn.

Lâu Linh đang muốn hỏi đi nơi nào, phía sau liền có mấy nữ sinh xông tới, ôm lấy bả vai của hai người, cười hì hì nói: "chúng mình đều nghe được rồi nhá, các cậu muốn đi đâu ăn đồ ngon thế ? Cũng không thể quên hậu cung của chúng ta nha."

Lâm Bảo Bảo cười ha ha, chạm vào khuôn mặt của Bùi Tầm Huyên đang ôm lấy bả vai mình, hào khí nói: "ái phi đừng lo lắng, mọi người đều có phần, đi ra tiệm thịt nướng mới mở ngoài trường học có được không? Ta mời!"

Bùi Tầm Huyên không cam lòng yếu kém mà quay lại sờ một cái vào khuôn mặt đáng yêu của cô, cười nói: "nếu là Nhị Bảo mời khách, chúng ta còn khách khí làm gì? Đương nhiên là đi a!"

Những nữ sinh khác cũng cười hì hì phụ hoạ.

Sau khi hạ quyết tâm, một nhóm cô gái trẻ tràn trề sức sống cùng đi về phía cổng trường.

"Đúng rồi, vừa rồi đàn anh tan học không về luôn mà liền đến tìm cậu là có chuyện gì thế?" Bùi Tầm Huyên tò mò hỏi.

"Có thể có chuyện gì? Còn không phải là do có quan hệ với trường bên. Đàn anh ở bên trường kia có một đám anh em, bọn họ đều sắp tốt nghiệp, ở chung kí túc xá vậy mà đều là một đám cẩu độc thân, buồn tẻ thê lương, mới nghĩ đến việc tìm vợ cho anh em trong kí túc, nên tìm tới đàn anh, nói muốn kết giao bằng hữu, liền liên hệ bên phía chúng ta, các cậu có hứng thú không? Nếu có thì cùng đi, vào cuối tuần này, đi ngắm cảnh."

Ngoại trừ những người đã có bạn trai, những người còn lại đều cảm thấy kết giao bằng hữu không tệ, nếu không thì cũng có thể đi giải sầu, nhao nhao cười nói đến lúc đó sẽ qua xem.

Còn chưa tới cổng trường học, liền nghe được phía trước truyền đến một tiếng động lạ.

Lâm Bảo Bảo đang quay đầu qua bên Lâu Linh nói chuyện, không có chú ý tình huống chung quanh, chờ khi phát hiện ra sự khác thường, suýt chút nữa đụng phải người đang đứng chắn ở phía trước.

"A..."

Nữ sinh xung quanh kêu lên, nhìn Lâm Bảo Bảo suýt chút nữa bị ngã ra sau, người chắn đường cô nhanh tay bắt lấy tay của cô, giữ không cho cô ngã.

Tay của đối phương phi thường lớn, to đến mức Lâm Bảo Bảo cảm thấy đau đớn vô cùng, tức giận ngẩng đầu, cả giận nói: "anh..."

Khi thấy rõ người nắm tay mình, cô giật mình trừng to mắt.

"Đàm đại thiếu gia?" Cô buột miệng nói.

Người đàn ông cúi đầu xuống nhìn cô, anh ta rất cao, Lâm Bảo Bảo đứng trước mặt anh mà chỉ cao đến bả vai của anh ta, phải ngẩng đầu mới có thể thấy được mặt.

Mặt trời giữa trưa đặt biệt chói mắt, chung quanh không có bóng râm che chắn, con mắt bị mặt trời chiếu vào đến đau nhức, đến mức cô không cách nào thấy rõ ràng thần sắc của đối phương, chỉ có thể từ việc hắn nắm lấy tay của mình biết rằng anh ta có điều gì đó xảy ra.

Hơn nữa, lúc ấy Đàm đại thiếu gia lại cẩn thận nắm chặt tay của cô.

Lại càng không thích hợp chính là, cái tên Đàm đại thiếu gia kia bình thường luôn hận không thể trốn tránh nàng lúc này vậy mà cẩn thận nắm tay nàng.

Lâm Bảo Bảo có chút ngốc khi thấy anh ta đột nhiên xuất hiện.

あなたも好きかも

TRÒ CHƠI NGUY HIỂM: TỔNG TÀI TỘI ÁC TÀY TRỜI

Là ma quỷ, muốn giữ lấy người, hắn chỉ biết dùng cách thức của bản thân. Trong giới giải trí, cô là ngôi sao ca nhạc được chú ý nhất, và đằng sau, cũng là một con chim được một sợi dây vàng trói buộc, mãi mãi không thoát khỏi bàn tay hắn. Tám tuổi, cô được đưa đến Bạc Tuyết viên xinh đẹp. Biệt thự mộng ảo, người hầu đếm không xuể, duy chỉ thiếu nam chủ nhân thần bí——cha nuôi trên danh nghĩa của cô… Nghe nói, hắn là người đàn ông tàn khốc nhất, tội ác tày trời, một tay che trời; đồng thời lại là gã si tình, triền miên nguy hiểm nhất… Mười năm, cô thoát kén hóa bướm, và trong bóng đêm đôi mắt ám liệt ấy vẫn chăm chú quan sát. Lễ thành nhân năm mười tám tuổi, người cha nuôi thần bí cuối cùng cũng xuất hiện… Truyền thuyết trở thành sự thật cũng là lúc ác mộng của cô bắt đầu… Đêm tân hôn của cô, tập trung rất nhiều ngôi sao, chú rể chết vô cớ, động phòng cũng là người đàn ông ma quỷ đó. Hắn cười lạnh thấu xương, bàn tay lớn khẽ vuốt bụng cô, “Lập gia đình, cũng được, có điều, ta muốn biết nơi này sẽ là cháu ta, hay là…con ta!” Bóng tối bao trùm, ảo mộng nát tan… Hắn lạnh lùng nói: “Vĩnh viễn đừng nghĩ đến chuyện rời đi.” Cô chỉ có thể ngước mắt nhìn người đàn ông đáng sợ này…Một tình yêu cấm kỵ cứ thế tiếp diễn hàng đêm…

Mal_Marshmello · 都市
レビュー数が足りません
12 Chs

Boss hung mãnh: Ông xã kết hôn nào

Boss hung mãnh - Ông xã, kết hôn nào! của nữ tác giả Thập Nguyệt Sơ hiện là một trong những truyện ngôn tình hot nhất trên văn đàn mạng Khởi Điểm của Trung Quốc, được bạn đọc trên mạng vô cùng hào hứng theo dõi theo từng tập truyện. Nếu bạn đang cần tìm một tác phẩm hài hước, dí dỏm, một câu chuyện tình kiểu "oan gia ngõ hẹp" thì Boss hung mãnh - Ông xã, kết hôn nào! đang được Waka độc quyền phát hành ebook chính là lựa chọn tốt nhất dành cho bạn! Nữ chính Yến Thanh Ti không ngoan hiền cũng chẳng dịu dàng, hễ bị người ta "cắn" một cái thì kiểu gì cô cũng quay lại "cắn" cho mười cái. Nếu đã ra tay hãm hại cô thì cô sẽ khiến cho kẻ đó thân bại danh liệt, không chết không thôi. Nếu đã chơi xấu cô, cách trả thù đơn giản nhất là cô dụ dỗ luôn người đàn ông của họ. Yến Thanh Ti là một con hồ ly tinh thực thụ, không người phụ nữ nào dám mang người đàn ông của mình ra khoe với cô. Nam chính Nhạc Thính Phong - Thái tử gia của Nhạc thị nổi tiếng là người đàn ông "trăm tính xấu không có nổi một tính tốt": độc đoán, ích kỷ, lạnh lùng, ngang ngược... Bất kỳ người phụ nữ nào cũng muốn leo lên giường của anh ta, còn anh ta lại phải hao tâm tổn trí để tìm cách leo được lên giường của Yến Thanh Ti, leo được lên rồi cũng phải tìm cách không để bị cô đạp xuống... Cuộc đời Nhạc thái tử từ ngày gặp Yến Thanh Ti đã lật sang một trang mới, bắt đầu một cuộc sống hoang đường nhưng lại đầy lạc thú khiến anh không tài nào dứt ra được. "Một đêm kích tình, cô đã thành công leo lên giường của Nhạc Thính Phong - người đàn ông độc thân hoàng kim cả nước. Cô trả được thù, anh thì một đêm thành nghiện. 3 năm sau, “Đinh!” Anh dồn cô lại trong thang máy: “Ngủ với tôi một đêm, tôi cho cô đóng vai chính phim <XXX>” “……” “Ngủ với tôi hai đêm, tôi giúp cô giải quyết đám cặn bã kia.” “……” “Ngủ với tôi….” “Nhạc Thính Phong, anh hết trò rồi hả?”

Early October · 都市
4.9
950 Chs

Xin chào thiếu tướng đại nhân

Cố Niệm Chi là một cô bé mồ côi, bố mẹ đã mất trong một tai nạn bí ẩn. Cô được quân đội giao cho Hoắc Thiệu Hằng - Thiếu tướng đứng đầu cục tác chiến đặc biệt và quân khu sáu chăm sóc. Cố Niệm Chi mới mười bảy tuổi đã tốt nghiệp đại học, muốn thi nghiên cứu sinh khoa Luật Đại học B do Giáo sư Hà Chi Sơ hướng dẫn. Do đố kị tài năng và nhan sắc của Cố Niệm Chi mà Phùng Nghi Hỷ đã dụ cô đến tiệc sinh nhật mình, hạ thuốc kích dục nhằm làm cô nhục nhã, không đến kịp kì thi tuyển nghiên cứu sinh. Hoắc Thiệu Hằng vì muốn cứu cô nên hai người đã có “tình một đêm” nhưng Cố Niệm Chi không hề hay biết. Là Thiếu tướng, sóng to gió lớn gì mà anh chưa từng thấy qua nhưng không ngờ lại thua trong tay của cô nhóc mình nuôi nấng sáu năm trời, chậm rãi mà rơi vào tâm của cô. Sau sự việc đó, Hoắc Thiệu Hằng luôn tìm cách tránh mặt, thờ ơ với Cố Niệm Chi. Trước sự chăm sóc ân cần, chu đáo của Mai Hạ Văn - lớp trưởng lớp đại học, Cố Niệm Chi đã đồng ý làm bạn gái cậu ta. Liệu Cố Niệm Chi có nhận ra tình cảm thực sự của mình với “chú Hoắc” - người cô luôn tôn kính, ỷ lại và có dũng cảm theo đuổi tình yêu đích thực của cuộc đời mình?

Han Wuji · 都市
4.9
765 Chs

Giấc Mơ lên giường cùng Phong Tổng

Cô muốn nói tiếp, nhưng bất chợt cả cơ thể đau đớn dữ dội, khó chịu không sao tả xiết. Cảm giác như mọi ngũ quan trên người bị ai đó tàn nhẫn chà đạp, vô cùng mạnh bạo, nhưng lại ẩn chứa một chút khoái lạc khó lý giải. Ký ức tựa như dải lụa trong gió, lặng lẽ biến mất, để lại trong tâm khảm cô một khoảng trống vô tận. Cô chợt bừng tỉnh vì cảm giác đau nhói. Tựa như bị áp chế bởi vật gì đó không ngừng di chuyển, cơn đau nhức nhối khiến cô phải mở mắt. Trước mắt cô, một nam nhân đang đè lên người, thân hình rắn chắc và mạnh mẽ như ngọn núi, ánh mắt hắn đầy vẻ uy nghiêm, một vẻ cao cao tại thượng. Tuyệt nhiên người đó lại có gương mặt của Trương Thanh Phong? "Trương Thanh Phong?" Người đàn ông kia nghe thấy có người gọi thẳng tên mình, khuôn mặt lập tức biến sắc, tựa như mây đen kéo đến che kín bầu trời. Đôi mắt hắn lóe lên tia giận dữ, từng đường nét trên khuôn mặt càng thêm phần u ám, tựa như một cơn bão đang cuộn trào bên trong. " Ở Lưu Thành này được mấy người dám gọi thẳng tên tôi như vậy" " Muốn chết à ?" Cô hoảng loạn, vùng vẫy trong tuyệt vọng nhưng không thể thoát khỏi áp lực của hắn. Mỗi cử động của cô chỉ khiến cơn đau thêm phần dữ dội, như những mũi dao nhọn xuyên sâu vào chỗ nhạy cảm nhất. Hắn tiếp tục thúc mạnh hơn, từng nhịp thúc như lưỡi dao sắc bén đâm xuyên vào tận cùng, khiến cô cảm thấy như đang bị cuốn vào một vòng xoáy đầy đau đớn và tuyệt vọng. " a...ưm , Trương Thanh Phong, sao..... anh làm vậy với tôi?" " a......a.......ưm" Người đàn ông kia mặt mày khó hiểu, nét mặt lạnh lùng như được chạm khắc từ băng đá. Với người trong giấc mơ,chỉ chừa thân thể này ra thì còn lại khác hoàn toàn.... " Là cô leo lên giường tôi mà nhỉ? Cầu xin tôi chơi cô" Cả người hắn tỏa ra một khí lạnh vô hình, như những lớp sương giá vĩnh hằng, làm cho mọi cảm xúc và ý định đều bị che giấu trong một màn đêm u ám. "Trước giờ tôi không động đến phụ nữ". "Hôm nay phá lệ một lần vậy, không hiểu sao lúc động phải cô nhìn vô khuôn mặt này, "cậu nhỏ" của tôi lại hứng thú?" Anh khẽ nhếch môi, nở một nụ cười đầy châm biếm và khinh bỉ, như ánh trăng lạnh lẽo chiếu xuống mặt hồ , tựa như một lưỡi dao lạnh, vừa cắt sâu vào tâm trí vừa tỏ rõ sự khinh thường, như thể mọi chuyện trước mắt chỉ là trò chơi vặt vãnh. "Dạng to ra một chút , bên dưới cô như muốn cắt đứt chim tôi rồi?" " Bỏ tôi ra, tên điên này" Lý Mạn Giao hét lên. Cô tiếp tục vùng vẫy trong lúc hoảng loạn, cô nhìn thấy ánh mắt của hắn, sâu thẳm và lạnh lẽo như biển đêm. "Con gái của nhà nào vậy thật biết giữ gìn cho tôi, quả thực đây mới là lần đầu của cô?" Mười chín năm, cô giữ mình trong sạch, còn chưa từng có bạn trai, giờ lại bị một người lạ mặt ăn tươi nuốt sống như này? Hắn vừa nói vừa nhìn xuống huyệt nhỏ đang âm ỉ rỉ vài giọt máu khi bị dương vật đâm vào.... Hắn dường như không muốn dừng lại thúc ra rồi đâm vào mặc cô la hét. " Nhìn người cô nhỏ bé như vậy nhưng ngực cũng lớn thật, lại còn mềm mềm, tiểu anh đào cũng hồng hồng." " Thật khiến người ta si mê, muốn ngậm lấy hai vú của cô " Giọng Trương Thanh Phong trầm ấm nhưng đầy uy lực, khiến cô cảm thấy mình như lạc vào một cơn ác mộng không lối thoát. Hắn nhét áo vào miệng Lý Mạn Giao không cho cô kêu la , đồng thời lấy thắt lưng trói tay cô qua giường. Thật tình đây là dáng vẻ làm tình gì vậy? Rất mạnh bạo. Hắn làm tình như một con thú dữ mới được xuất chuồng vậy, vừa mạnh bạo vừa dữ tợn như muốn ăn tươi nuốt sống con mồi. Anh ta nói xong, từ từ tiếp tục việc mình đang làm, không mảy may để tâm đến vẻ mặt của cô. Hắn dường như chỉ bị cuốn hút bởi thân thể đầy đặn, tươi mới và trắng nõn này. Nhẹ nhàng liếm láp từng chút, từ hai quả đào căng mọng dưới cổ cô. Tùy ý xoa bóp cho đôi thỏ trắng nõn dựng thẳng đứng. Hơi thở của hắn nóng bỏng và nặng nề, dường như hòa quyện với làn da mềm mại của Lý Mạn Giao. Hắn không vội vàng, mà từ từ khám phá từng vùng da, như muốn cảm nhận từng chi tiết của cơ thể tươi mới trước mắt.

_PhungNguyetHa2710 · 都市
レビュー数が足りません
7 Chs

Kế hoạch theo đuổi vợ yêu

Tề Tiểu Tô nghèo rớt mùng tơi, ăn nhờ ở đậu bị một Hệ thống thông minh dũng mãnh đập trúng. Kể từ đó cô bắt đầu bật chế độ hack, diệt cặn bã, đi lên đỉnh cao của đời người sao? Không! Vì chủ nhân của hệ thống này có phải là cô đâu!!! Vị Thiếu soái nào đó đi ra đây, cô cam đoan không đánh chết anh ta!!! Tề Tiểu Tô số nhọ bị một tên nghiện giết chết, may thay cô được Hệ thống Tiểu Nhất cứu giúp sống lại về năm 17 tuổi. Tề Tiểu Tô nhiệt huyết dâng trào, quyết tâm thay đổi cuộc sống của mình, nhưng, điều đầu tiên phải làm là... cải thiện bữa sáng!!! Tề Tiểu Tô bị hiểu lầm là yêu sớm với hotboy của trường và dĩ nhiên lúc tan học cô bị mấy cô nàng cũng thích hotboy chặn đánh trong nhà vệ sinh. Tề Tiểu Tô sẽ thoát thân bằng cách nào? Những tưởng tạm trốn đến nhà ông bà ngoại sẽ yên bình hơn nhà chú thím, nhưng không ngờ bên này cũng vô cùng rối loạn. Vì giải cứu ông bà ngoại, Tề Tiểu Tô phải tham gia một trò tiêu khiển của giới thượng lưu: Thiếu nữ đấu quyền Anh. Tề Tiểu Tô phải làm sao để thoát khỏi cảnh khốn khó, đòi lại những thứ thuộc về mình, tăng cường thể chất và nuôi sống Hệ thống "ngốn tiền" kia?

Subtle Rosebud · 都市
レビュー数が足りません
31 Chs
目次
1

レビュー結果

  • 総合レビュー
  • テキストの品質
  • リリース頻度安定性
  • ストーリー展開
  • キャラクターデザイン
  • 世界観設定
レビュー
ワウ!今レビューすると、最初のレビュアーになれる!

応援