Cung Ngũ do dự một lát, cuối cùng nói ra tuyệt chiêu cuối cùng có tác dụng đối với tất cả các cô gái: "Chi bằng… cậu dùng tiền ghép thành một bức tranh cho cô ta đi."
"Ngay cả tiền tiêu tớ còn chả có, còn lấy tiền ghép tranh?"
Cung Ngũ chỉ hận không thể rèn sắt thành thép: "Tiêu à, tiền có tiền to tiền nhỏ. Người ta dùng tiền to ghép, cậu không có thì dùng tiền nhỏ cũng được, mà nếu như thiếu thốn nữa thì cậu hãy dùng đến tuyệt chiêu cuối cùng chính là cậu dùng đồng một hào ghép cũng được? Cậu tự nghĩ xem, đóng khung, phun sơn cùng lắm hết một trăm đồng, quá rẻ! Còn có thể thể hiện cậu hào phóng, dùng tiền đập chết cô ta!"
Đoàn Tiêu nghiêm túc suy nghĩ một lát, cảm thấy cũng có lý, "Ngũ à, không ngờ cậu còn có thể nghĩ ra được một chủ ý hay như vậy. Cậu được lắm!"
Cung Ngũ đắc ý: "Xin hãy gọi tớ là Gia Cát Cung Ngũ. Cảm ơn!"
Hai người hẹn nhau, đợi Đoàn Tiêu thành công sẽ báo tin mừng cho cô.
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください