Yến Đại Bảo phát hiện ra hai ngày nay Cung Ngũ nhận quà đến mỏi tay, cô ấy còn tận mắt nhìn thấy, chính tai nghe thấy sau khi nhận được quà Cung Ngũ nói với người ta rằng: "Quà tặng rồi như bát nước hắt đi, ai muốn đòi lại thì người đó là chó!"
Lúc này Cung Ngũ đang ngồi bóc quà, động tác cẩn thận tỉ mỉ giống như đang nâng niu một vật báu.
Yến Đại Bảo, Lam Anh và cả An Hổ Phác đều tới xem: "Tiểu Ngũ, cái này đắt lắm à?"
Cung Ngũ không ngẩng đầu lên nói: "Tớ có biết đâu."
"Thế sao cậu còn cẩn thận như vậy hả?"
"Các cậu thì hiểu cái gì hả? Tớ phải giữ hộp gói quà nguyên vẹn thì mới bán được giá chứ."
Chuyện Tần Tiểu Ngư bán mĩ phẩm đã cho cô linh cảm, cô quyết định sẽ mang hết đống quà này tìm một chỗ bán hết đi, nếu không thì sao cô lại nhận quà chứ?
Yến Đại Bảo: "…"
Gương mặt xinh đẹp của Lam Anh co lại, âm thầm đọc sách tiếp.
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください