Yến Đại Bảo nghĩ ngợi một lát, sau đó phản ứng y hệt như của Cung Ngũ, đành phải kể từ chuyện chiếc điện thoại bị mất.
Lý Nhất Địch ở bên cạnh nghe cũng thấy có chút kinh ngạc, anh ta vốn điều tra riêng hai chuyện chiếc điện thoại và sự kiện bắt cóc bất thành, nhưng không ngờ hai chuyện này lại liên quan đến nhau, nói vậy thì sẽ càng tiện điều tra hơn.
Yến Đại Bảo nói xong, vẻ mặt đáng thương nhìn Triển Tiểu Liên, "Mami, con biết sai rồi, anh Bánh Bao cũng mắng con rồi, mắng rất – là – hung – dữ rồi!"
Lý Nhất Địch liếc nhìn cô, anh ta mắng rất hung dữ sao? Anh ta đâu có nỡ? Để mẹ cô không mắng cô mà cô nói anh xấu như vậy hay sao?
Trong lòng nghĩ vậy nhưng kết quả anh ta lại nói: "Dì Triển, Đại Bảo biết sai rồi, dì đừng mắng em ấy nữa, lúc trước khi ở câu lạc bộ cháu đã mắng em ấy suýt nữa thì khóc rồi."
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください