Yến Đại Bảo nằm ngửa người ra sau: "Em thích anh, em cũng thích ba, hai người bất hòa với nhau làm em thấy rất khó xử."
"Cho nên em phải là người ở giữa dàn xếp, hòa giải quan hệ của hai người đó, như vậy chắc chắn sẽ không có vấn đề gì nữa." Lý Nhất Địch vô cùng kiên nhẫn, giảng giải từng chút một, cuối cùng cũng khiến Yến Đại Bảo phấn chấn hơn đôi chút, "Anh Bánh Bao, em thấy anh nói rất đúng, vậy thì em phải đi dỗ dành ba em mới được, vừa rồi ông ấy đau lòng lắm, còn hát bài củ cải trắng nữa chứ."
Lòng vòng một hồi, cuối cùng Yến Đại Bảo lại nhớ đến chuyện Cung Ngũ bị mất điện thoại, "Nhưng điện thoại của Tiểu Ngũ bị trộm mất rồi..."
"Anh giúp Tiểu Ngũ tìm lại điện thoại, có được không nào? Em đừng quá băn khoăn chuyện này, anh bảo đảm sẽ tìm lại được." Lý Nhất Địch bảo đảm chắc chắn, cuối cùng Yến Đại Bảo cũng đồng ý: "Vậy được thôi, em phải ngủ sớm đây, sáng mai em sẽ tìm Tiểu Ngũ nói cho cậu ấy biết."
"Ừ, Bảo Bảo ngủ sớm đi."
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください