Cung Ngũ quay trở lại chỗ ban đầu, ngồi xuống tiếp tục chém gió với mọi người. Lý Tư Không ngồi bên cạnh nhìn, thật muốn quỳ lạy tố chất tâm lý này của đồ keo kiệt!
"Tiểu Ngũ, Yến Đại Bảo về nhà rồi hả?" An Hổ Phách thấy cô ngồi xuống nhưng không thấy Yến Đại Bảo nên hiếu kỳ hỏi.
Cung Ngũ gật đầu: "Về rồi, mới đây thôi."
Lam Anh nhìn đồng hồ: "Cũng muộn rồi, tớ phải về đây."
An Hổ Phách vừa nghe liền vội vàng đứng dậy: "Vậy tớ cũng về."
Cung Ngũ sững sờ: "Các cậu về hết à? Không đi ăn xiên nướng sao?"
An Hổ Phách vội vàng lắc đầu: "Mẹ tớ quy định trước 9:00 tớ phải về nhà, giờ đã 8:20 rồi."
Cung Ngũ nhìn sang Lam Anh: "Cậu cũng về?"
Lam Anh gật đầu: "Ừ."
Cung Ngũ đành phải tiễn hai người họ ra cửa. An Hổ Phách có người nhà đến đón, nhân tiện đưa Lam Anh về cùng, Cung Ngũ không cần phải lo lắng nữa, "Đi đường cẩn thận đấy!"
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください