Có người to gan đùa cợt với Nhạc Thính Phong: "Hà hà, không ngờ Nhạc thiếu lại là người sợ vợ cơ đấy."
Nhạc Thính Phong cũng không tức giận, ngược lại còn mỉm cười: "Bởi vì… cô ấy đáng được như thế."
Mỗi một người đàn ông sợ vợ, phần nhiều là vì yêu vợ mình.
Nhạc Thính Phong phất tay đi mất, dáng vẻ thong dong.
Anh vừa mới rời khỏi, cả cái phòng nổ tung như cái chợ vỡ.
"Vị thái tử này đổi tính thật rồi, lúc uống rượu còn không cho phụ nữ ngồi bên cạnh, không biết là bị cô gái nào làm cho mê mệt rồi?"
"Chậc, cái này còn phải nghĩ à, chắc chắn là một hồ ly tinh rồi, nếu không làm sao có thế níu được chân của thái tử gia?"
…
Nhạc Thính Phong ra hành lang thì không gặp Hạ Lan Tú Sắc nữa, anh cũng chẳng thèm để ý đến, dù sao cũng chẳng liên quan gì đến anh.
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください