Cuối cùng, Long Man Ngân không ép Thủy An Lạc phải đưa ra câu trả lời, chỉ nói là tạm thời sẽ không rời khỏi thành phố A. Có lẽ chờ Tiểu Bảo Bối khỏe rồi bọn họ mới đi. Vì chuyện này xem như là ván đã đóng thuyền nên Thủy An Lạc thấy rõ sắc mặt của người cha dượng kia càng trở nên khó coi hơn, xem ra chỉ có mẹ cô tự đưa ra quyết định ở lại này thôi.
Tiểu Bảo Bối bị ốm, nhưng mà lần này Long Man Ngân cơ bản không hề mó tay vào chút nào, chỉ nói ngoài miệng bảo Thủy An Lạc hoặc Sở Ninh Dực làm cái này cái nọ. Dù sao bà cũng không thể trông nom cho họ cả đời được, những chuyện này hai người cũng phải tự làm dần đi là vừa.
Vấn đề đau đầu đầu tiên khi Tiểu Bảo Bối bị ốm chính là ăn uống, sữa bột hay các thứ cơ bản là thằng bé hầu như không chịu ăn, bởi vì khẩu vị của tiểu tổ tông này lúc này không tốt. Thủy An Lạc có dỗ dành thế nào cu cậu cũng không chịu ăn, thậm chí còn nôn ra. Ngay đến cả Sở tổng toàn năng lúc này cũng cảm nhận được thế nào gọi là bó tay bó chân.
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください