Có Tô Phóng dẫn đường, biệt đội thú cưng không cần phải đi theo nữa, hơn nữa có dùng đầu gối để nghĩ cũng biết Giới Đắc nhất định bố trí thiên la địa võng chờ bọn họ. Biệt đội thú cưng tuy lợi hại nhưng chung quy cũng chỉ là động vật, vẫn kém xa con người. Mà mục tiêu bọn chúng nhắm tới có tầm vóc quá lớn, đi theo chỉ có nước trở thành mục tiêu sống của kẻ địch. Bạch Hi Cảnh hiểu Tiểu Tịnh Trần rất coi trọng đám thú cưng, không nỡ nhìn chúng bị thương.
Thế là năm con thú cưng đành theo Dương Tĩnh về biệt thự dưới cái nhìn chằm chằm như muốn ăn tươi nuốt sống của Đại quái thú, nước mắt lưng tròng bước một bước lại ngoảnh đầu lại ba lần.
Võ công của Dương Tĩnh quá kém, bắn súng cũng chẳng ra làm sao, ngay cả thứ mà cậu ta tự hào nhất là khinh công cũng bị Minh Trừng bỏ xa cả tám con phố, thực sự không cần thiết phải đi theo.
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください