"…" Sắc mặt Cảnh Y Nhân cứng đờ lại, cô còn không kịp kiếm cớ giải thích thì Lục Minh đã đỡ lời, cánh tay của anh vẫn dịu dàng khoác trên vai cô.
Anh bình thản nói: "Từ sau lần nằm viện bác sĩ nói cô ấy bị tổn thương gân mạch, sau này không bơi được."
Mọi người đều biết Lục Minh đang nói đến lần trước Cảnh Y Nhân tự sát.
Chuyện này bị Lục Minh nói một câu đơn giản đã cho qua.
Những câu chuyện không vui trong quá khứ kia chẳng ai ngu ngốc đi nhắc lại vào lúc này cả.
Nói tới quà tặng, Cảnh Triệt vẫn luôn không nói gì đưa một cái hộp tới trước mặt Cảnh Y Nhân: "Đây là chút tấm lòng anh mang từ nước ngoài về, Y Nhân em đừng có ghét bỏ nhé."
Cảnh Y Nhân vẫn cho là người anh trai này không thích cô, không ngờ khi gặp mặt còn chuẩn bị quà.
"Của em đâu? Anh cả!" Cảnh Hi nháo lên với Cảnh Triệt.
"Đàn ông con trai đòi quà cái gì mà đòi."
"…"
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com