Nhưng Cảnh Y Nhân đang ngồi bên cạnh nên cậu không có cách nào bình tĩnh lại được.
Cậu cấp tốc rút một xấp tiền ra khỏi ví, không nhìn cô mà giơ tiền đến trước mặt cô: "Tôi có chút không thoải mái. Chị gọi xe về đi."
"…" Cảnh Y Nhân mờ mịt nhìn cậu: "Vậy cậu phải làm sao?"
"Tôi sẽ gọi cho người quản lý bảo anh ấy tới đón. Chị không phải lo. Nhanh đi đi. Nếu không một lát nữa phóng viên chụp được là tôi lại lên trang nhất bây giờ."
Cảnh Hi cúi đầu gục trên vô lăng, vội đuổi cô đi.
Thấy mãi mà cô không chịu động đậy, Cảnh Hi cứ thế ấn điều khiển mở cửa xe, cửa xe ô tô thể thao tao nhã tự động kéo lên trên.
Cảnh Y Nhân do dự một chút rồi nhận tiền trong tay Cảnh Hi, ra khỏi xe.
Cô mới đứng lên vỉa hè thì Cảnh Hi đã vươn người qua đóng cửa xe lại, vút một cái, xe đã lao đi rồi.
"…" Cảnh Y Nhân đứng ở ven đường không hiểu gì.
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com