Thông Nương nhìn thông đạo trước mắt, trong lòng có một tiếng nói mách cho cô biết, thông đạo này chính là con đường rời khỏi thế giới hạch tâm của Tống Thư Hàng.
"Đây là nghĩ gì được nấy sao?"
Thông Nương cảnh giác nhìn thông đạo trước mắt.
Tự dưng có nhân bánh từ trên trời rơi xuống thế này, đa phần là có vấn đề. Không biết thông đạo này có phải là cạm bẫy do Tống Thư Hàng bày ra không nhỉ? Ví dụ như là một cạm bẫy mà chỉ cần cô nhảy vào, sẽ bị nhổ sạch búp hành chẳng hạn?
Mặc dù trong đầu nghĩ như vậy nhưng thân thể Thông Nương vẫn không kiềm được đi về phía thông đạo kia. Lỡ may thông đạo này thật sự là con đường rời đi thế giới hạch tâm của Tống Thư Hàng thì sao?
Nói không chừng... cô có thể đạt được tự do?
Cách lối vào thông đạo càng ngày càng gần, Thông Nương bắt đầu đấu tranh tâm lý.
Rốt cuộc có nên đi vào thông đạo hay không đây?
Ba giây sau...
Thông Nương thét lên, rơi vào trong thông đạo!
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com