Tống Thư Hàng cảm thấy khó hiểu:
"Tại sao Bạch tiền bối lại không vui?"
"Bởi vì không được chơi cho đã! Con đường thi đấu, các bẫy rập đều do ta tham gia sắp xếp, vì nguyên tắc công bằng, ta không thể tham gia trận đấu... chỉ có thể đi theo bên cạnh mọi người ngó ngó một chút cho đã ghiền. Nhưng ta muốn đấu tốc độ với mọi người, cái cảm giác vèo vèo vèo kia mới kích thích làm sao."
Bạch Tôn Giả ra chiều tiếc nuối nói.
Cũng đúng, sở dĩ Bạch Tôn Giả tổ chức cuộc đua xe máy kéo này là vì bản thân hắn rất thích chơi đua xe máy kéo.
Nhưng sau này hắn lại thành trọng tài... Không thể nào tham dự với tư cách tuyển thủ được, đương nhiên không thể chơi cho đã rồi.
"Ha ha ha."
Thư Hàng cười gượng.
Trong lúc nói chuyện với Bạch Tôn Giả, có mấy lần hắn muốn nói về chuyện "du lịch vũ trụ một tháng" với Bạch Tôn Giả lắm, muốn xin Bạch Tôn Giả thủ hạ lưu tình, đổi một tháng thành cỡ nửa tháng thôi.
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com