"Ha, tao còn tưởng gọi nhầm số chứ."Đầu dây bên kia thở phào nhẹ nhõm, rồi bảo, "Tao sắp đến Đại học Giang Nam rồi, qua đón tao đi."
"Hả? Đón á? Xin hỏi, ai đấy ạ?" Cao Mỗ Mỗ cảm thấy mông lung quá, lại còn chạy đến Đại học Giang Nam cơđấy, ai thế?
"Đau lòng chết mất! Chẳng nhẽ mày không nhận ra giọng nói của tao à?" Kẻ nọ nói với điệu vô cùng khoa trương, "Là tao đây, làđứa bạn tốt nhất của mày đây… Kiều Trìđây!"
"Kiều Trì?" Cao Mỗ Mỗ cố gắng nhớ lại, nhưng chẳng thể gán cái tên này cho bất cứ người quen nào, "Chưa nghe bao giờ!"
"..." Người nọ im lặng hồi lâu.
"Đừng có kéo dài thời gian nữa, mau nói đi, ai đấy, không nói là tôi cúp đó." Cao Mỗ Mỗ bảo.
"Tao đây, Gia Cát Trung Dương đây!" Người nọ bất đắc dĩ lắm, đành nói lại tên.
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com