webnovel

Tiểu Thư Thần Toán

Trên đỉnh Thương Lan, Mộc Hàn Yên cùng Thiên Tịch mất bao công vất vả, chiến đấu với dã thú canh giữ thảo mộc mới lấy được cây cỏ bất tử bảy trăm năm chín một lần. Họ tới tìm thảo dược trong truyền thuyết này là vì Thiên Tịch cần nó để trị thương. Đúng lúc Mộc Hàn Yên đang kích động vui mừng thì một thanh kiếm từ phía sau đột ngột đâm xuyên qua ngực nàng. Làm sao nàng có thể ngờ được, người mà nàng tin tưởng nhất lại phản bội nàng vào lúc này. Mộc Hàn Yên không cam tâm! Nàng còn rất nhiều chuyện chưa làm, còn rất nhiều tâm nguyện chưa hoàn thành! Mối huyết hải thâm thù của nàng vẫn chưa trả được! Nhưng đây lại là kết cục của nàng? Mọi thứ đều sẽ kết thúc hoàn toàn hay sao… Đột nhiên trong Mộc Hàn Yên nghe thấy có người gọi tên mình trong mơ hồ khiến nàng tỉnh lại. Nàng ngơ ngác nhìn thấy mẫu thân và đệ đệ của mình. Nước mắt của Mộc Hàn Yên lặng lẽ chảy xuống, rồi trào ra mãnh liệt không sao ngăn lại được. Nàng đã “niết bàn trùng sinh”, trở về năm mười lăm tuổi một lần nữa! Nàng có thêm một cơ hội để xoay chuyển bi kịch, bảo vệ mọi người.

White Day · Fantasi Timur
Peringkat tidak cukup
1883 Chs

Chương 1234: Sờ xương chuyên sờ mông?

Editor: Nguyetmai

"Khốn kiếp! Ngươi có hỏi mượn kiếm bào Thánh Long của ta sao? Rõ ràng là ăn trộm!" Cung Hồng Nho chửi ầm lên.

"Sao gọi là trộm được? Đây cũng không phải lần đầu tiên ta mượn áo bào của ngươi, có lần nào ta không trả đâu? Ngươi đã thấy ai trộm đồ mà còn trả lại chưa?" Phong mập thẹn quá hóa giận, đứng lên hùng hổ quát lớn.

"Ngươi còn dám nói năng không biết xấu hổ như thế hả? Hai trăm năm trước ngươi trộm kiếm bào của ta ra ngoài sờ mông con gái nhà người ta, làm cho Học viện Long Nham ầm ĩ tới mức gà bay chó sủa. Một trăm năm trước ngươi lại trộm kiếm bào của ta, vẫn đi sờ mông người ta, lại làm cho một đám đệ tử nữ ai nấy đều cảm thấy bất an. Bây giờ ngươi lại trộm kiếm bào của ta, lại đi sờ mông người khác chứ gì?

Ngươi nói xem tuổi tác của ngươi cũng cao rồi, có biết xấu hổ không hả? Ta cũng sắp mắt hết mặt mũi vì ngươi rồi!" Cung Hồng Nho không nói thì thôi, nhưng vừa nhắc tới ông ấy lại càng tức giận hơn.

Bab Terkunci

Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com