Bạn nhỏ Lệ Tiểu Lôi bình tĩnh nhìn cô bấm số điện thoại.
Một lát sau, mặt bạn nhỏ Hạ Tiểu Lăng khó coi thả điện thoại xuống. "Ông anh trai khốn nạn, ở đây lại còn không có sóng nữa, chắc chắn là anh ấy cố ý?" Bạn nhỏ Hạ Tiểu Lăng nghiến răng nghiến lợi, với tiềm lực kinh tế của nhà họ Hạ, trên núi mà không có sóng điện thoại là chuyện không thể nào, nguyên nhân duy nhất chỉ có thể là có người nào đó cố ý làm nhiễu sóng điện từ.
Lệ Lôi chỉ cười, ra vẻ "em xem anh nói có sai đâu".
Bạn nhỏ Hạ Tiểu Lăng không vui, lại véo anh: "Anh còn cười!"
"Được, anh không cười nữa... Ha ha." Bạn nhỏ Lệ Tiểu Lôi thật sự không nhịn được, lại cười thêm mấy tiếng, mới cố gắng ra vẻ nghiêm túc mà nói: "Mọi người cứ ngồi đây nghỉ ngơi đi, tôi sẽ đi trước tìm đường. Arnold, cậu ở lại bảo vệ mọi người."
Arnold gật đầu đáp dạ.
Hạ Lăng lo lắng hỏi: "Anh sẽ không lạc đường chứ?"
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com