Trong đôi mắt nhỏ dài của Lệ Phong chợt lóe sáng lên như mắt rắn.
Gã có vẻ đang nhàm chán, duỗi chân tới đạp lên người Hạ Lăng, tiếng xương sườn nứt kêu rắc một tiếng, cô nôn ra một ngụm đầy máu tươi. Lệ Phong cảm thấy rất thú vị, lại di chân thật mạnh.
Hạ Lăng đau đến mức trước mắt sắp biến thành màu đen, có cảm giác như mình sẽ chết.
Giọng Lệ Phong vang lên đầy thâm độc: "Thật đáng tiếc, không ai đấu giá à... Xem ra, cô thật sự không được hoan nghênh lắm đâu... Không thì, chúng ta cùng chơi một trò chơi nho nhỏ đi." Nói xong, gã tiện tay lôi một chiếc roi gai từ sau cánh gà sân khấu ra, tay vung mấy cái lên trời. roi gai đập ngược vào không trung tạo thành tiếng vang chói tai.
Khi thần chí Hạ Lăng dần trở về, cô nghe thấy Lệ Phong nói:
"Cái roi này làm ẩu quá, quất vào người mấy cái mới chết được, thôi thì, dùng tạm vậy."
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com