"Cô làm gì vậy?!" Sở Thâm là người đầu tiên phản ứng lại, anh ta nổi giận bước tới trước giữ tay Hạ Lăng.
Cổ tay Hạ Lăng rất đau vì bị anh ta siết chặt, nhưng ánh mắt lại lạnh lùng nhìn Hạ Vũ. Hạ Vũ lúc này bịđánh sưng cả mặt, môi rỉ máu, ngã xuống đất, nhếch nhác thảm thương.
Cô ta ôm má, lần này là khóc thật: "Diệp Tinh Lăng, sao côđánh tôi?" Nửa bên má tê tái, nói chuyện cũng không rõ lời.
Nhưng Hạ Lăng lại nghe hiểu.
"Sao lại đánh côà?" Cô mỉm cười. "Bởi vì tôi… không gánh danh hão." Nếu Hạ Vũ thích bịđánh thì cô sẽđánh, dù sao phóng viên cũng đã chụp ảnh rồi.
Hạ Vũ: "…"
Sở Thâm: "…"
Nhân viên Đế Hoàng: "…"
Không ít người suy nghĩ trong lòng, cô Hạ Vũ, sao cô lại chọc vào nữ ma đầu này vậy?
Sở Thâm bóp chặt tay Hạ Lăng: "Diệp Tinh Lăng, cô sẽ phải trả giá cho việc làm của mình. Trợ lý Mạnh!" Anh ta gọi to: "Giữ nguyên hiện trường! Mời bác sĩ tới kiểm tra vết thương cho cô Hạ Vũ! Tìm luật sư!"
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com