Hiệu suất làm việc của Lâm Úc Nam rất cao, chưa đến mấy ngày đã thuê được văn phòng.
Một ngày, Hạ Lăng rời giường từ sớm, trông thấy một người đàn ông như ngọc đứng cạnh hàng rào thấp, tia nắng ban mai ánh lên khuôn mặt lạnh lùng, ưu tú kia, cả người mặc đồ trắng đẹp tới xuất trần.
"Anh ơi." Cô hơi ngạc nhiên gọi một tiếng, chạy tới mở cửa.
Hạ Mặc Ngôn cúi đầu nhìn em gái thì thấy cô gầy hơn lúc trước một chút, may mà tinh thần khá tốt, ý cười nơi khóe mắt không phải giả tạo. Anh ta thản nhiên quan sát quanh sân một chút, dây thường xuân và dạ lai hương xanh rì tươi tốt, tất cả đều không khác lần trước khi anh ta rời đi là bao, không có thay đổi gì lớn.
Lúc này anh ta mới hài lòng.
Hạ Lăng tò mò hỏi: "Anh, anh nhìn gì thế?"
Hạ Mặc Ngôn nói: "Lần trước sửa lại phong thủy trong sân nhà em, xem ra chăm sóc cũng không tệ, phải tiếp tục như thế, biết không."
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com