"Ha ha ha." Bạch Mộ Dung bật cười, không hề nể nang chút nào.
Anh ta đã không ưa Hạ Vũ từ lâu rồi. Cô gái trông có vẻ nhu nhược này chẳng những bắt nạt Tiểu Lăng mà còn lén lút hãm hại Lạc Lạc, anh ta đã thấy rất rõ những trò này của cô ta.
Nghe thấy tiếng cười của Bạch Mộ Dung, sắc mặt Hạ Vũ càng khó coi hơn, lúc đỏ lúc trắng.
"Được rồi, tiếp tục quay đi, các đội vào vị trí nào." Đạo diễn vỗ tay gọi mọi người đến, tiếp tục quay chương trình.
Phần tiếp theo là để quyết định xem ai đoạt giải nhất. Nhóm của Hạ Lăng và Lạc Lạc cùng tìm thấy chìa khóa, nhưng chỉ có một chiếc chìa thôi, nên giao cho ai đây?
"Đúng là rất khó để quyết định…" Tên hề ra vẻ trầm tư.
"Cho tôi, cho tôi!" Lạc Lạc nhảy nhót tại chỗ, nhìn Tên tên hề với vẻ đáng yêu:, "Tất nhiên là phải đưa chìa khóa cho công chúa thật là tôi rồi, không thể đưa cho con sóc con nhà tôi được." Mặc dù cô và Tiểu Lăng rất thân với nhau, nhưng lúc chơi trò chơi thì cũng sẽ không nhường đâu.
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com