Hạ Lăng trả lời Lạc Lạc một cách qua quýt: "Không tính là quen, anh ta biết tớ sắp đổi công ty quản lý nên tới hỏi tớ có muốn đến Đế Hoàng hay không."
"Òa, ông chủ Bùi mà lại đích thân đến mời cậu sao? Còn nói không quen lắm? Tiểu Lăng, cậu là người đầu tiên đó, cậu biết không? Cậu chắc chắn chính là người đầu tiên được ông chủ Bùi đích thân đi mời đó! Trước kia, nghệ sĩ có được coi trọng hơn nữa thì anh ta cũng quẳng hết nhiệm vụ cho phòng quản lý là xong chuyện, nào có chuyện đích thân ra trận chứ?" Lạc Lạc nói dông dài hồi lâu, rồi bỗng nhiên nhìn về phía bàn trà.
Trên bàn trà trước ghế sofa, một sợi dây chuyền đang lặng lẽ nằm đó, dây bạch kim kiểu xoắn ôm lấy viên kim cương xanh lấp lánh rực rỡ, đẹp đến mức khiến người ta không thể rời mắt. Chắc chắn là rất đắt.
"Của ông chủ Bùi tặng sao?" Giọng Lạc Lạc bỗng trở nên ỉu xìu.
"Ừm." Hạ Lăng không để ý.
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com