Hạ Lăng khiếp sợ ngẩng đầu lên.
Lệ Phong thong thả mà liếm môi hưởng thụ, ánh mắt như con rắn hiểm độc lướt qua lướt lại trên người cô, như lột từng lớp quần áo trên người cô. Cô bị gã nhìn mà khó chịu vô cùng, muốn tránh né nhưng cả người lại cứng đờ tại chỗ, tay chân như nhũn ra, không thể động đậy.
Một bóng người đứng ra chắn tầm mắt của gã lại.
Là Lệ Lôi.
Hạ Lăng cảm kích nhìn anh đứng thẳng lưng chắn trước người cô, dáng anh cao lớn kiên nghị, vững vàng như núi.
"Tiểu Lăng là bạn gái của em, mong anh hãy tôn trọng cô ấy." Giọng Lệ Lôi vừa lạnh lùng vừa cứng rắn, "Hơn nữa, cô lấy là nghệ sĩ quan trọng mà Thiên Nghệ đang bồi dưỡng. Nếu như nói năm năm sau, Thiên Nghệ có thể bồi dưỡng nên một nhân vật cấp Thiên hậu, thì ngoài cô ấy ra, không ai có thể. Anh, Tiểu Lăng có thể đưa sự nghiệp trong ngành giải trí của nhà họ Lệ chúng ta lên tầng cao mới, cô ấy rất quan trọng."
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com