Tiểu Miêu Miêu lắp ba lắp bắp: "Ai, ai nhìn anh chứ?"
Hạ Kỳ nhướng mày: "Vậy nãy giờ là ai mải mê nhìn trộm anh?"
"Dù sao cũng không phải là em."
Tiểu Miêu Miêu bĩu môi, tức giận nhìn ra ngoài cửa sổ xe.
Chờ lát nữa về đến nhà, cô sẽ chất vấn nội dung trò chuyện giữa Thất cách cách và Phương Vân Vân.
Hạ Kỳ không ép hỏi Tiểu Miêu Miêu nữa, vì lúc này đèn xanh đã sáng lên, thấy bọn họ ngừng hồi lâu chưa chịu đi, đằng sau vang lên tiếng còi xe réo ầm ĩ.
…
Xe vừa dừng lại trong gara nhà họ Hạ, Tiểu Miêu Miêu còn chưa kịp mở cửa xe đã bị Hạ Kỳ giữ lại trên ghế lái phụ, hôn cô thật sâu.
Nụ hôn này kéo dài chừng mười phút, không khí trong miệng và trong lồng ngực cô bị Thất cách cách càn quét sạch.
Vì thiếu không khí nên đầu óc cô trống rỗng, không suy nghĩ được gì.
Lúc hai đôi môi tách khỏi nhau, Tiểu Miêu Miêu xụi lơ trên ghế ngồi, chẳng còn chút sức lực nào.
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com