Giọng nói mềm mại của cô bé mang theo giọng mũi do buồn ngủ, huyệt thái dương của Hạ Kỳ không khỏi nhảy lên.
Cuộc đời anh trúng phải một loại thuốc độc tên là Tiểu Miêu Miêu.
Giọng nói của cô không phải là hay nhất, nhưng nó lại cuốn hút tâm hồn anh nhất.
Thời thơ ấu vì thương tiếng khóc của cô, anh sẵn sàng biến từ một cậu công tử tự phụ, kiêu ngạo thành bảo mẫu chăm sóc bên cạnh cô.
Mà hiện giờ vì một tiếng thở nhẹ của cô, sự tự chủ mà anh vẫn luôn lấy làm kiêu ngạo triệt để sụp đổ.
Cô chính là kiếp nạn của anh, nhưng cũng là người con gái mà anh cam tâm tình nguyện trả giá vì cô.
Trong khoảnh khắc trời đất đổi thay, Tiểu Miêu Miêu từ nằm trên ngực chuyển xuống nằm trên giường.
Cô giãy giụa mấy cái theo phản xạ nhưng cơ thể vừa mới giãy, trên đỉnh đầu đã xuất hiện giọng nói trầm trầm căng thẳng.
"Đừng nhúc nhích…"
Giọng nói trầm hơi khàn quát khẽ làm Tiểu Miêu Miêu cứng đờ người, không dám nhúc nhích.
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com