Hậu quả của việc bàn tay làm lụng quá vất vả là đến tận ngày hôm sau, cổ tay Tiểu Miêu Miêu vẫn còn nhức mỏi.
Chiếc Maybach đen chạy trên đường đến trường.
Trong xe, hàng ghế trước và sau đã dùng vách ngăn chia cắt, Tiểu Miêu Miêu nằm liệt trên hàng ghế phía sau như một ông già.
Hạ Kỳ ngồi ở bên cạnh cô, một tay ôm vòng eo mảnh khảnh của cô, tay kia thì xoa cổ tay giúp Tiểu Miêu Miêu.
Tiểu Miêu Miêu bĩu môi: "Thất cách cách, nếu mà kỳ thi cuối kỳ em ăn trứng ngỗng thì chắc chắn là do anh hại."
"Nhưng nếu em không thi được A tất thì em cũng vẫn thua."
Hạ Kỳ hé bờ môi mỏng, bình tĩnh nói một câu.
Cô đồng ý với Thất cách cách là sẽ thi được điểm A tất cả mọi môn, nhưng cái môn thể dục này cô thật sự bó tay mà!
Tiểu Miêu Miêu kêu lên một tiếng, ghé vào đùi Hạ Kỳ: "Em có thể xin lùi thể dục xuống thành C không?"
Thân là một học sinh giỏi, mọi môn toàn A chỉ là chuyện nhỏ, riêng môn thể dục là khiến cô đau đầu nhất.
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com