Tiểu Miêu Miêu chỉ bận tâm đến đề ôn tập của mình, tiếp tục cúi đầu làm đề thi. Cô đặt bút lên giấy, vừa viết ra một dãy số, Phương Vân Vân ở bên cạnh lại đột nhiên mở miệng nói: "Miêu Miêu, cô làm vậy không đúng đâu."
Tiểu Miêu Miêu bị giật mình, tay run lên. Ngòi bút màu đen vạch ra một đường đen trên giấy.
"Hả?" Tiểu Miêu Miêu nhìn về phía Phương Vân Vân, đầu đầy vạch đen: "Không đúng chỗ nào vậy?"
Phương Vân Vân không nói gì, thẳng thừng lấy mất cây bút trong tay của Tiểu Miêu Miêu. Hành động ngang ngược của cô ta khiến cho Tiểu Miêu Miêu rất bất lực.
Phương Vân Vân cúi đầu, ào ào viết lên một đám công thức ở bên trên, sau đó đặt bút xuống với vẻ nghênh ngang đắc ý: "Đây là đáp án chính xác của bài này."
Tiểu Miêu Miêu cầm tờ giấy lên, cẩn thận kiểm tra một lượt, rồi lắc đầu nói: "Cô làm sai rồi."
Tối hôm qua, cô đã làm một bài cùng kiểu này, nên cô chắc chắn trăm phần trăm rằng Phương Vân Vân làm sai rồi.
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com