Tiểu Miêu Miêu liếc nhìn A Cường, rồi lại nhìn sang Thất cách cách đang mím chặt môi, cả người bị bao trùm bởi vẻ âm u.
Cô khẽ kéo áo Hạ Kỳ, nhỏ giọng hỏi dò: "Thất cách cách, A Cường sao vậy?"
"Không có việc gì đâu."
Hạ Kỳ khẽ nhếch môi, đáp lại Tiểu Miêu Miêu bằng ánh mắt trấn an.
Thấy Thất cách cách không muốn nói nhiều, Tiểu Miêu Miêu cũng giữ im lặng.
Hạ Kỳ hờ hững liếc nhìn A Cường, rồi xoay người chuẩn bị rời đi.
A Cường thấy Hạ Kỳ sắp rời đi thì liền thấy sốt sắng. "Bịch!" Anh ta bỗng quỳ xuống dưới đất.
Tiểu Miêu Miêu vô thức quay đầu lại.
A Cường một tay che ngực, chân thành xin lỗi cô.
"Bà chủ, xin lỗi, là tôi đã bảo vệ chủ nhân không chu đáo nên mới để cô bị thương."
Phải rồi, điều mà Hạ Kỳ vẫn luôn để ý chính là A Cường chỉ xin lỗi anh.
Người bị thương vì anh ta không phải anh, mà là Tiểu Miêu Miêu.
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com