Tiểu Miêu Miêu cảm thấy ngực mình bị khinh thường, cũng không thể tiếp tục vui vẻ đùa giỡn với Thất cách cách nữa.
Trông thấy dáng vẻ ngượng ngùng của cô nhóc, Hạ Kỳ cũng không trêu cô nữa. Anh dùng một tay giúp Tiểu Miêu Miêu nâng túi truyền nước lên, còn một tay thì dìu Tiểu Miêu Miêu đi vào nhà vệ sinh.
Anh treo túi truyền nước lên chiếc móc ở phía trên cái bồn cầu giật nước: "Em có thể tự cởi quần không?"
Câu hỏi này của Hạ Kỳ chẳng có ý xấu gì, nhưng vừa mới bị Hạ Kỳ trêu ghẹo xong, Tiểu Miêu Miêu bèn hiểu nhầm câu nói này ngay. Khuôn mặt của cô nhanh như chớp đỏ bừng lên.
"Em tự làm được. Thất cách cách, anh đi ra ngoài đi!"
"Có thật là được không?" Hạ Kỳ lo lắng hỏi.
"Được mà."
Tiểu Miêu Miêu sắp bị hỏi đến bật khóc rồi. Nếu Thất cách cách còn không ra ngoài, cô sẽ tiểu ra quần mất thôi.
"Được rồi!"
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com