Ba người đi theo Hạ Kỳ tới văn phòng.
Văn phòng của Hạ Kỳ lớn đến nỗi khiến người ta mắt tròn mắt dẹt. E rằng phòng làm việc của hiệu trưởng cũng không rộng bằng văn phòng của Hạ Kỳ. Anh không giống tới đây dạy học, mà giống tới đây hưởng thụ hơn.
Trong ba người, chỉ có Tiểu Miêu Miêu là bình tĩnh nhất, vì cô vừa mới tới đây vào buổi trưa xong. Chỉ là lý do tới đây bây giờ và giữa trưa lại hoàn toàn khác nhau.
Hạ Kỳ biếng nhác ngồi xuống ghế phía sau bàn làm việc, tao nhã bắt chéo chân.
"Tôi không quan tâm vừa rồi các em đang làm gì, nhưng hành vi của ba người các em đã gây ảnh hưởng rất xấu cho trường. Thân là chủ nhiệm của các em, tôi phải có trách nhiệm với hành vi của các em. Nhưng vừa mới đảm nhiệm chức chủ nhiệm, nên sẽ không phạt các em quá nặng."
Song, không phạt nặng mà Hạ Kỳ nói lại là…
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com