Động tác đang bế Tiểu Miêu Miêu của Hạ Kỳ bỗng đổi thành tóm cổ áo. Mặt Tiểu Miêu Miêu hướng xuống đất, tay chân rũ xuống như động vật bốn chân.
Hạ Kỳ xách Tiểu Miêu Miêu như là xách gà con, không tốn chút sức nào.
Cổ áo siết vào cổ Tiểu Miêu Miêu, đôi mắt đen láy của cô bé trợn lên, lưỡi lè ra: "Khụ! Khụ! Thất cách cách, anh - mau - thả - em - xuống, em - sắp - chết - rồi!"
"Nếu em chết thì anh sẽ ném em xuống sông cho cá ăn."
Tiểu Miêu Miêu quả quyết bịt miệng.
Mặt Hạ Kỳ không biến sắc xách Tiểu Miêu Miêu về phía sofa, nhưng sức ở tay vẫn vô thức nhẹ đi. Hạ Kỳ vẫn luôn điều khiển được sức lực ở tay, sẽ không có chuyện siết đau Tiểu Miêu Miêu.
Mấy năm nay, diễn xuất của cô bé phải gọi là đã được dày công tôi luyện. Có đôi khi, trong lúc lơ đãng, Hạ Kỳ cũng sẽ bị Tiểu Miêu Miêu lừa.
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com