Sáng hôm sau, đồng hồ sinh học chuẩn xác khiến Hạ Kỳ thức dậy vào lúc sáu giờ đúng.
Cô bé trong lòng cậu vẫn còn ngủ say, cậu rón rén nhấc chân và tay đang gác trên eo và trên cổ cậu của Tiểu Miêu Miêu xuống. Sau đó xuống giường, tắm rửa, lấy một bộ đồ thể thao sạch sẽ trong tủ quần áo ra thay, rồi xuống nhà chạy bộ.
Cậu có thói quen tập thể dục buổi sáng và giữ thói quen này từ mười tuổi đến giờ. Dù ở Hoành Điếm cả tháng, Hạ Kỳ cũng chưa từng bỏ tập một ngày nào.
Sau khi chạy quanh bên ngoài khu nhà hai vòng, Hạ Kỳ với cơ thể đầy mồ hôi chậm rãi bước vào nhà. Lúc tiến vào cổng khu nhà, Hạ Kỳ chợt nhìn thấy một người mặc áo sơ mi hoa lòe loẹt, quần đùi rộng màu trắng, dưới chân mang một đôi dép Lào lẫm liệt bước vào nhà mình.
Hạ Kỳ nhíu mày, lặng lẽ bước nhanh.
"Thím Nghiêm, Tiểu Lâm Lâm dậy chưa ạ?"
"Cô chủ đang rửa mặt, lát nữa sẽ xuống ngay."
"Vậy ạ? Vậy cháu lên xem em ấy chút nhé."
"Ừ."
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com