Tiểu Miêu Miêu càng ngày càng khó chịu. Dạ dày quặn thắt từng cơn khủng khiếp, Tiểu Miêu Miêu che miệng, nói với vẻ khó chịu: "Thất cách cách, Miêu Miêu buồn nôn."
Tiểu Miêu Miêu lấy một tay che ở trên bụng, quai hàm phình ra, trông bộ sắp nôn ra rồi.
Hạ Kỳ sắc mặt u ám, xốc Tiểu Miêu Miêu đi ra ngoài.
Tiểu Miêu Miêu hiện giờ khó chịu vô cùng, tay chân rũ xuống như con mèo chết, mặc cho Hạ Kỳ mang đi đâu thì đi.
Động tác này của Hạ Kỳ khiến mọi người trong phòng kinh ngạc đến ngây người. Cái cậu vệ sĩ này không muốn làm tiếp nữa à, sao lại dám đối xử với cô chủ của cậu ta như vậy?
Đạo diễn Dương cũng ngạc nhiên đến sắp rơi tròng mắt ra ngoài. Chẳng phải nói là cưng chiều vô điều kiện sao?
"Vệ sĩ Hạ, chuyện này... Chuyện này..."
Đôi mắt lạnh lùng, trầm lặng của Hạ Kỳ trừng mắt nhìn đạo diễn Dương đang chặn lối đi của cậu.
"Tránh ra!"
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com