Trước ánh mắt chăm chú của Miêu Kỳ Phong, Hạ Lâm chực nói cho anh biết việc mình phải làm nhiệm vụ.
Nhưng chỉ tích tắc sau, cô đã bị Miêu Kỳ Phong bế ngang lên.
Hai chân bất thình lình rời khỏi mặt đất làm Hạ Lâm giật nảy mình.
Lần đầu tiên được người ta bế theo kiểu công chúa, Hạ Lâm rất không quen, gương mặt bình thản có phần biến sắc.
Vành tai trắng trẻo của cô cũng trở nên đỏ bừng trông thật đáng yêu, hoàn toàn không tương xứng với vẻ ngoài lạnh lùng, cảm giác này khiến Hạ Lâm hơi lúng túng.
Cô nghiêm trang ra lệnh: "Miêu Kỳ Phong, thả em xuống."
Miêu Kỳ Phong hé miệng ngậm lấy vành tai Hạ Lâm, khẽ nói bằng giọng khàn khàn: "Ngoan nào, bà xã, anh biết em bị đau chân, để ông xã bế em đi tắm."
Tốc độ nhập vai của Miêu Kỳ Phong thực sự quá nhanh, Hạ Lâm cạn lời nhìn anh trân trân.
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com