Đúng là vì theo đuổi vợ mà Đường Tông Thần không cần cả mặt mũi.
Anh ta nhún vai, "Không có cách nào cả, không vô lại thì không ôm được vợ mà."
Hạ Kỳ hài lòng gật đầu, "Chúc mừng anh, cuối cùng cũng hiểu được đạo lý theo đuổi vợ rồi."
Dĩ nhiên theo đuổi chồng cũng giống vậy thôi.
Không phải trước kia cô nhóc nhà anh cũng mặt dày mày dạn dính lấy anh, cuối cùng anh thật sự không thể làm gì được, đành nhận cô làm bà xã nhỏ của mình à.
Đường Tông Thần không thể phủ nhận, lời nói này của Hạ Kỳ đúng là rất có đạo lý.
"Hạ Kỳ." Đường Tông Thần mấp máy môi, "Hạng mục bên này, chắc không thể phụ trách tiếp được rồi."
Với tình hình hiện tại của Đường Bảo Bối, anh ta chỉ muốn chuyên tâm ở lại biệt thự Bá Tước để chăm sóc cô mà thôi.
"Tôi biết rồi."
Vốn dĩ anh cũng không trông mong gì về chuyện Đường Tông Thần sẽ làm việc cho mình, "Anh chăm sóc cho cô ấy thật tốt đi, chờ hôm nào đó tôi đưa Tiểu Miêu Miêu sang thăm hai người."
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com