Hoắc Miên vội đi vào theo nhân viên…
Cả một ngày trời, từ sáng đến tận xế chiều, chỉ có một tiếng đồng hồ nghỉ trưa, Hoắc Miên chỉ uống ngụm nước, ăn miếng bánh để lót dạ. Suốt cả một ngày không ra ngoài… Điện thoại để chế độ im lặng và cô cũng không nghe bất kỳ cuộc gọi nào, vì cuộc thi này quá quan trọng… Ba giờ chiều, giám thị trông thi dẫn Hoắc Miên đến một kho lạnh vắng vẻ.
Mấy giám khảo có vẻ khá lớn tuổi cẩn thận quan sát cô.
"Trước kia cô đã giải phẫu tử thi bao giờ chưa?"
"Dạ, hồi đi học đại học em có được thực hành một lần, nhưng không phải làm một mình mà cùng rất nhiều các bạn học khác."
"Cô đã từng giải phẫu độc lập bao giờ chưa?"
"Vẫn chưa ạ."
"Vậy cô biết cần bao nhiêu thời gian để giải phẫu xong một cơ thể người không?" Giám thị trông thi hỏi.
"Em biết là đa số mọi người thì sẽ mất khoảng ba tiếng, nếu ai đó xuất sắc hơn thì sẽ nhanh hơn."
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com