"Tất nhiên, nếu hai người thấy không thể tha thứ được cho em thì cũng không có vấn đề gì." Tống Dĩ Thi tủi thân nói.
"Tôi không có ý đó."
"Vậy tám giờ tối nay gặp nhau ở nhà hàng Trung của Hilton nhé."
Tần Sở còn chưa đáp lời thì đã Tống Dĩ Thi cúp máy…
Đúng lúc này Hoắc Miên mở cửa đi vào.
"Vợ, em đi đâu thế? Anh gọi điện không được?"
"À… Đội lắp đặt thiết bị vừa gọi điện cho em, bàn về chuyện lắp đặt đồ đạc ở quán cà phê."
"Nghe nói hôm nay em hào phóng vung tay mua hẳn mười ba cửa hàng à?"
"E hèm."
"Em muốn mở quán cà phê lớn nhất thành phố thật đấy à?" Tần Sở nhìn cô.
"Tất nhiên là không phải rồi, việc này cũng chẳng làm ra tiền thì em mở làm gì chứ? Em có bị ngu đâu..."
"Vậy em...?" Tần Sở rất muốn hỏi xem cô định giải quyết mười ba cửa hàng ấy thế nào?
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com