Hoắc Miên hít sâu một hơi, nhàn nhạt nhìn xung quanh rồi trả lời: "Đầu xác chết hướng lên trên nhìn trần nhà, trong phòng tắm có rất nhiều máu, vị trí bị cắt rời là hai tay và hai chân. Vị trí bị cắt trên chân là từ một phần ba trở xuống, vị trí bị cắt trên cánh tay là mười centimet từ khuỷu tay trở lên..."
Sau khi Hoắc Miên nói xong, cảnh sát Hà hoàn toàn biến sắc.
"Cô... Làm sao cô biết?"
"Bởi vì người là do tôi giết chứ sao..." Hoắc Miên vẫn cười ha ha, thái độ hồn nhiên như bé gái.
Đây là hồ sơ tuyệt mật, ngoại trừ cảnh sát Hà và mấy lãnh đạo cấp cao của tỉnh, những người khác đều không có quyền hạn biết.
Lúc thẩm vấn Tần Sở, Tần Sở vẫn nói mình không giết người.
Quả thật từ trước đến nay anh chưa từng nói thời gian và tình huống cặn kẽ của tử thi...
Lúc đó cảnh sát Hà còn tưởng rằng Tần Sở chỉ vì không muốn nhận tội nên mới tránh né.
Bây giở nghĩ lại, có lẽ là Tần Sở thật sự không biết, mà Hoắc Miên lại biết hết tất cả?
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com