"Đúng vậy thưa chú." Hoắc Miên gật đầu.
"Nhưng mà chỗ nào sẽ cho mượn nhiều tiền như vậy?"
Chú Hồng thật sự rất ngạc nhiên, đừng nói là cô bé như Hoắc Miên, mà kể cả là ông ta hay anh trai thì cũng không thể có cách nào mà xoay xở được nhiều tiền như vậy để giải quyết khủng hoảng.
"Là bạn bè cùng hợp sức lại giúp đỡ cháu ạ."
"Vậy đây là những người bạn rất hiếm có đấy!" Chú Hồng hơi khiếp sợ.
"Đúng vậy, cháu rất biết ơn họ."
"Lần này chú mang đến tám tỷ vốn lưu động, cháu dùng trước đi, nếu như không đủ thì chú sẽ quay về trụ sở chính ở Mỹ rồi nghĩ cách."
Chú Hồng lấy ra một tờ chi phiếu thông dụng quốc tế đưa cho Hoắc Miên.
"Chú, đã đủ rồi mà."
"Cháu cầm đi, đều là người một nhà cả, đừng khách sáo làm gì, anh trai đã gọi điện thoại cho chú từ lâu rồi, nếu không bị chuyến đi Nam Mỹ níu chân thì chú cũng không đến muộn như vậy, nói ra cũng xấu hổ."
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com