Nói xong câu đó, Hoắc Tư Khiêm đột nhiên ho dữ dội.
Một dòng máu tràn ra bên mép của Hoắc Tư Khiêm.
"Tổng giám đốc Hoắc…" Bảo vệ thấy thế hết hồn định tiến tới đỡ anh ta.
"Cút." Chỉ một chữ lạnh lùng đã ngăn sự quan tâm của mọi người từ ngoài cửa.
Hoắc Tư Khiêm nhấc tay phải lên, nhẹ nhàng ấn lên ngực.
Sau đó bất đắc dĩ cười một tiếng: "Con nhóc chết bầm kia xuống tay nặng thật… đâm… đau quá."
Sau ba lần tông xe như không muốn sống của Hoắc Miên, chiếc xe giá trị chục triệu chính thức biến thành một đống sắt vụn.
Đồng thời cũng khiến cả cô và Hoắc Tư Khiêm bị thương.
Dù cuối cùng Hoắc Tư Khiêm cũng thoát được trận đụng độ này, nhảy ra khỏi xe, nhưng hai lần trước vẫn bị đâm rất mạnh.
Anh ta thề, nếu người đâm không phải Hoắc Miên mà là một người khác, anh ta chắc chắn sẽ ăn miếng trả miếng, chém người kia ra thành ngàn mảnh…
Chỉ vì đó là Tiểu Miên, nên anh ta bằng lòng chịu đựng hết thảy.
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com