"Rồi cô sẽ thấy… Tôi sẽ để cho cô có cơ hội được chứng kiến."
Hoắc Tư Khiêm bật cười… Sau đó anh ta đặt tay lên bả vai Tống Dĩ Thi.
Chỗ đó đã bị băng dính màu vàng siết chặt lại, chính giữa miếng băng dính còn có phần da màu trắng nổi lên.
Hoắc Tư Khiêm cầm con dao rọc giấy sắc bén, nhẹ nhàng vẽ một nét lên cánh tay cô ta… Ngay sau đó, một vệt máu xuất hiện…
Tống Dĩ Thi khẽ hét lên, mặc dù không quá đau, nhưng đột nhiên bị như vậy đúng là…
Cảm giác ấy… rất khó để nói rõ ra.
Cô ta tưởng rằng mọi chuyện cứ như vậy là xong, nhưng cô ta đã sai rồi…
Vì hành động tiếp theo của Hoắc Tư Khiêm đã khiến Tống Dĩ Thi phát điên...
Hoắc Tư Khiêm đã rạch hết tất cả những nơi không có băng dính trên người cô ta, từ trên xuống dưới...
Ngay lập tức cả người Tống Dĩ Thi đã chồng chất đủ loại vết thương.
Từ trên xuống dưới có rất nhiều vết rạch của dao cứ thế đau âm ỉ…
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com