"Bé ngoan, nói chuyện gì nào? Bố Đinh?" Tô Ngự cầm lấy một chai nước khoáng uống, tỏ rõ anh ta cảm thấy hứng thú đối với lời của Bố Đinh.
"Chú đừng dùng vẻ mặt đấy nhìn cháu, cháu rất nghiêm túc." Bố Đinh hơi tức giận.
"Chú Tô cũng rất nghiêm túc mà." Tô Ngự cười.
"Chú hãy chia tay với bitch Giản đi, càng nhanh càng tốt."
"Ha, tại sao?" Tô Ngự không tức giận việc Đậu Đinh và Bố Đinh đặt biệt hiệu khó nghe cho Giản Đồng một chút nào. Thậm chí anh ta còn thấy thích thú. Dù sao Tô Ngự cũng không ngốc, đương nhiên anh ta biết Giản Đồng là người như thế nào.
"Bởi vì bọn cháu không thích cô ta, lý do này đã đủ chưa?"
"Còn nữa không?"
"Cả cụ Tô và ông Tô, bà Tô đều không thích cô ta, cả nhà đều không thích cô ta." Bố Đinh kiên trì.
"Còn nữa không?"
"Còn nữa... Mommy cũng không thích cô ta." Bố Đinh thấp giọng nói tới.
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com