"Ừ." Thật ra Tô Ngự cũng thầm biết là mình không nên đi, vì mỗi lần thấy Hoắc Miên thêm một lần thì trái tim anh ta lại đắm chìm sâu thêm một chút.
Nhưng ngoài miệng, anh ta vẫn không kiểm soát được bản thân mà đồng ý, vì anh ta rất muốn gặp cô.
Tô Ngự không hề có hứng thú gì với tiệc tùng, cũng chẳng màng đến chuyện cosplay, điều duy nhất khiến anh ta đến đấy, chính là được thấy cô, vậy là đủ rồi…
"Vậy anh nhanh lên nhé, sắp đến giờ rồi, bảy giờ bắt đầu tiệc, bây giờ anh vẫn có đủ thời gian để hóa trang đấy… chỗ này là biệt thự Nam Sơn."
"Biết rồi." Tô Ngự trả lời.
"Vậy thì… lát nữa gặp."
"Ừ, lát nữa gặp." Ánh mắt Tô Ngự trở nên cực kỳ dịu dàng.
Hóa ra ba chữ "lát nữa gặp" này, khi qua lời nói của Hoắc Miên lại dịu dàng đến thế.
Sau khi đặt điện thoại xuống, Tô Ngự vẫn còn mỉm cười rất đắc ý…
"Tiểu An."
"Vâng thưa sếp."
"Hủy hết lịch trình tối nay đi."
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com