"Cậu Tô có hứng thú hợp tác với tôi không?"
"Hợp tác? Hợp tác thế nào? Cậu muốn tiến quân vào giới điện ảnh?"
"No, ngược lại… là tôi muốn cậu tiến quân vào giới bất động sản."
"Bất động sản? Xin lỗi, tôi không có hứng thú." Tô Ngự đã có nhiều tiền đến mức đếm không hết rồi.
Nếu anh ta muốn tiến quân vào giới bất động sản thì anh ta đã tiến quân lâu rồi, ngân hàng Tô Thị có thể cho anh ta vay vốn không có thời hạn.
Thế nhưng, anh ta cảm thấy có một Tinh Hoàng là rất tốt rồi, có thể giải trí, có thể kiếm tiền, cần gì phải tham lam chứ.
Chủ yếu nhất là làm cho bản thân không có một chút thời gian rảnh. Nếu là như vậy, thì có tiền cũng sẽ không có ý nghĩa.
Mệt mỏi giống như chó, mỗi ngày ở trên máy bay, đi khắp nơi họp.
"Tôi biết cậu không có hứng thú với bất động sản. Thế nhưng… nếu chuyện này có liên quan đến Tần Sở thì sao?" Hoắc Tư Khiêm tiếp tục hỏi.
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com